Trà Duel: Cuộc thi khám phá nghệ thuật trà cổ xưa

Tea Duel: Exploring the Ancient Art of Tea Competition

Đấu tay đôi trà hay còn gọi là trận trà hay chiến trà, có nguồn gốc từ thời nhà Đường nhưng đạt đến đỉnh cao phổ biến vào thời nhà Tống. Đó là một trò tiêu khiển được những người giàu có và nhàn nhã yêu thích, thấm nhuần tinh thần cạnh tranh mạnh mẽ, mang lại cả niềm vui và thử thách.

Vào thời nhà Tống, thời kỳ nổi tiếng với sự tôn kính đối với Trà đạo, việc thưởng thức trà đã được triều đình đón nhận cho đến giới trí thức. Hoàng đế Huizong của nhà Tống đã sáng tác "Luận trà Daguan", Cai Xiang viết "Hồ lục về trà", và Huang Ru viết "Những điều cần thiết của việc nếm trà". Trong khi đó, giới tinh hoa văn hóa và trí thức lại đam mê lối sống đấu trà, góp phần vào sự phát triển hưng thịnh của truyền thống này.

Thời điểm tối ưu để đấu trà là vào Ngày quét mộ, khi những chùm lá trà đầu tiên xuất hiện. Những cuộc đấu tay đôi này thường có sự tham gia của khoảng chục người tham gia, bao gồm các học giả nổi tiếng, chủ quán trà và những người xem tò mò trong khu vực lân cận, tạo ra một bầu không khí sôi động giống như các trận đấu thể thao thời hiện đại.

Các cuộc đấu trà thường được tổ chức tại các quán trà lâu đời với sảnh trước rộng rãi để trưng bày cho công chúng và các phòng phía sau nhỏ hơn được trang bị tiện nghi nhà bếp để pha trà. Một số địa điểm có không gian nội thất trang nhã, sân vườn yên tĩnh được trang trí bằng hoa và cây cối hoặc những địa điểm tuyệt đẹp bên bờ sông, tất cả đều là khung cảnh lý tưởng để thưởng thức trà.

Mỗi người tham gia đấu trà sẽ mang những loại trà ngon nhất của mình đến, thay phiên nhau pha và nếm thử, đồng thời đánh giá và so sánh hương vị để xác định tính ưu việt. Vào thời cổ đại, lá trà thường được nén thành bánh trà trước khi nghiền thành bột, và trong các cuộc đấu tay đôi, những người tham gia sẽ tiêu thụ cả trà bột và nước pha. Đấu tay đôi trong trà có thể bao gồm nhiều người tham gia vào một cuộc đấu tay đôi tập thể hoặc các cặp tham gia "trận chiến" đối đầu với chiến thắng đạt được bằng cách thắng hai trong ba hiệp.

Hoạt động đấu trà:

  • Tiêu chí nếm trà:

Trong nếm trà, trà tươi được đánh giá cao và nước sử dụng phải lấy từ nguồn tự nhiên. Việc đánh giá bao gồm hai khía cạnh chính: màu sắc của nước trà và vết nước. Đầu tiên, quan sát xem nước trà có trong và trắng tinh hay không; màu trắng càng tinh khiết thì càng tốt. Màu xanh lục, xám hoặc trắng vàng biểu thị sự kém cỏi. Màu sắc của nước dùng phản ánh kỹ thuật chế biến trà: màu trắng tinh biểu thị lá trà căng mọng, mềm mại và được chế biến đúng cách; màu xanh lục cho thấy hấp chưa đủ; màu xám có nghĩa là hấp quá mức; màu vàng biểu thị quá trình xử lý bị trì hoãn; và màu đỏ cho thấy rang quá kỹ. Thứ hai, quan sát thời gian tồn tại của bọt trên bề mặt trà. Vào thời nhà Tống, trà chủ yếu được dùng dưới dạng trà bánh, được rang, xay rồi đun sôi. Nếu trà được xay mịn và kỹ thuật pha chính xác thì bọt sẽ đồng đều và bám vào mép cốc, tồn tại rất lâu. Hiệu ứng lý tưởng này được gọi là "Yao Zhan". Quá trình pha và tạo bọt trà bao gồm sự kiểm soát chính xác, trong đó bọt được tạo ra bằng cách đánh trà bằng máy đánh trứng bằng tre. Nếu bọt không bám vào cốc và tan nhanh, để lộ vết nước thì coi như thua. Thời điểm xuất hiện vết nước cho biết chất lượng của nước trà, sự xuất hiện muộn hơn biểu thị tính ưu việt. Đôi khi, ngay cả khi chất lượng trà kém hơn một chút, việc sử dụng nước hợp lý có thể đảm bảo chiến thắng. Vì vậy, hiểu rõ đặc tính của trà, chất lượng nước và tác dụng pha trà là rất quan trọng để nếm trà thành công.

  • Trò chơi nếm trà:

Trò chơi nếm trà là phong tục được thực hiện trong các buổi nếm trà. Những người tham gia sẽ kể chuyện, ngâm thơ hoặc sáng tác những câu thơ liên quan đến trà, tăng thêm sự thích thú và thích thú, giống như trò chơi uống rượu.

  • Biểu diễn nghệ thuật trà đạo:

Biểu diễn nghệ thuật trà đạo, còn được gọi là “trò chơi trà”, rất phổ biến vào thời nhà Tống. Điều này liên quan đến việc rót trà đã pha vào bát một cách khéo léo. Nghệ thuật trà đạo không chỉ là một hoạt động uống trà thông thường mà được coi ngang hàng với việc chơi nhạc cụ, cờ vua hay thư pháp, được các học giả và quan chức đánh giá cao. Nghệ thuật trà đạo có thể ngay lập tức thể hiện những hoa văn đẹp mắt và đa dạng trên bọt, giống như phong cảnh, hoa, chim hoặc côn trùng, giống như những bức tranh mực. Điều này đòi hỏi kỹ năng pha trà ở trình độ cao.

NHỮNG BÀI VIẾT LIÊN QUAN